Mời mọi người luyện dịch nhé 🍀
신발 사러 가는 날 길에 보이는 건 모두 신발 뿐이다.
길가는 모든 사람들의 신발만 눈에 들어온다.
사람 전체는 안중에도 없다.
미장원을 다녀오면 모든 사람의 머리에만 시선이 집중된다.
그외엔 아무것도 안보인다.
그런가하면 그 반대 경우도 있다.
근처 도장방이 어디냐고 물어오면 나는 갑자기 멍해진다.
어디서 본듯도 한데 도무지 생각이 나질 않는다.
바로 회사앞에 있는 그 도장방을 아침저녘 지나다니면서도
도대체 기억속에는 남아있질 않는 것이다.
마치 그집은 이세상에 존재하지 않는 거나 다름없다.
사실이 그렇다.
세상은 내마음 끌리는대로 있기 때문이다.
조화도 그게 가짜인줄 알때까진 진짜꽃이다.
빌려온 가짜 진주 목걸이를 잃어버리고는
그걸 진짜로 갚으려고 평생을 고생한
모파상의 어느 여인의 이야기도 이에서 비롯된다.
세상은 내가 보는대로 있기 때문이다.
세상은 있다고 또 다 보이는 것도 아니다.
있는게 다보인다면 대뇌중추는
너무 많은 자극의 홍수에 빠져 착란에 빠지게 될꺼다.
그러기에 대뇌는 많은 자극중에
몇가지만을 선택적으로 받아들인다.
선택의 기준은 그때 그때의 대뇌의 튠(TUNE)에 따라 달라진다.
정말 그 모든 걸 다 받아들여지게 된다면
나같이 머리나쁜 사람은 어쩌란 말인가,
고로 세상은 공평하다.
신나게 기분좋은 아침엔
날마다 다니는 출근길도 더 넓고 명랑해보인다.
그래서 휘파람이라도 절로 나오는 튠이 될 땐
슬픈 것들은 아에 눈에도 귀에도 들어오질 않는다.
그러기에 내가 웃으면 세상이 웃는다고 하지 않던가…
세상은 우리가 보는것만 보인다.
해변에 사는 사람에겐 바다가 보이지 않는다.
그러나 어느저녘, 문득 바라다본 수평선에 저녘달이 뜨는 순간,
아 ∼ 그때서야 아름다운 바다의 신비에 취하게 될 것이다.
세상은 내가 느끼는 것만이 보이고, 또 보이는 것만이 존재한다.
우린 너무나 많은 것들을 그냥 지나치고 있다.
느끼질 못하고 보지 못하기 때문이다.
하늘이, 별이, 저녘놀이, 날이면 날마다
저리도 찬란히 열려 있는데도 우리는 그냥 지나쳐 버린다.
대신 우린 너무 슬픈 것들만 보고 살고 있다.
너무 언짢은 것들만 보고 살고 있다.
그리고 속이 상하다 못해 좌절하고 자포자기까지 한다.
희망도 없는 그저 캄캄한 날들만 지켜보고 있다.
하지만 세상이 원래 어려운 것은 아니다.
어렵게 보기 때문에 어렵다.
그렇다고 물론 쉬운것도 아니다.
우리가 어떻게 보느냐에 따라 달라진다.
Tất cả những gì tôi nhìn thấy trên đường đi mua giày chỉ là đôi giày mà thôi.
Thứ đập vào mắt tôi chỉ có đôi giày của tất cả những người đi trên đường.
Không có bất cứ ai trong mắt tôi cả.
Khi tôi đến một tiệm làm đẹp, ánh mắt tôi chỉ tập trung vào đầu tóc của tất cả mọi người.
Ngoài nó ra thì chẳng thấy gì khác nữa.
Nếu thế thì cũng có trường hợp ngược lại.
Khi được hỏi cửa hàng đóng dấu gần đây ở đâu thì bỗng nhiên tôi trở nên ngơ ngác.
Dường như đã nhìn thấy ở đâu đó nhưng tôi không nghĩ ra được chút nào cả.
Dù đó là cửa hàng đóng dấu nằm ngay trước công ty, nơi mà tôi đã đi ngang qua từ sáng tới tối.
Rốt cuộc thì nơi đó hoàn toàn không tồn tại trong ký ức của tôi.
Nó như là ngôi nhà đó không tồn tại trên thế gian này vậy.
Đó chính là sự thật.
Bởi vì thế giới này luôn nắm lấy trái tim tôi.
Hoa giả cũng là hoa thật cho đến khi nhận ra nó là giả.
Nó bắt nguồn từ câu chuyện về một người phụ nữ nào đó đã đánh mất chiếc vòng cổ bằng ngọc trai mà mình mượn được và phải làm việc chăm chỉ cả đời để trả lại nó trong văn của Maupassant.
Bởi vì thế giới đang hiện diện theo cách tôi nhìn thấy nó.
Thế giới tồn tại nhưng cũng không phải là tất cả những gì tôi thấy.
Nếu bạn có thể nhìn thấy tất cả những gì có trên đời, trung tâm não bộ sẽ rơi vào “lũ lụt” của quá nhiều sự kích thích và rồi rụng rời trong những xáo trộn.
Vì vậy, trong số rất nhiều kích thích của não bộ
Hãy nhận lấy một vài điều theo cách có chọn lọc.
Tiêu chuẩn lựa chọn phụ thuộc vào sự điều chỉnh của đại não lúc đó.
Nếu thật sự đón nhận tất cả những điều đó
Một người ngốc nghếch như tôi liệu phải làm sao đây?
Thế giới thật công bằng.
Vào một buổi sáng đầy hứng khởi và tốt lành
Con đường đi làm hàng ngày cũng trông rộng rãi và tươi vui hơn.
Cho nên dù là tiếng huýt sáo bỗng nhiên vang lên thì khi được điều chỉnh
Những nỗi buồn cũng không thể lọt vào tai hay mắt.
Đó là lí do tại sao người ta nói rằng thế giới mỉm cười khi tôi cười…
Thế giới chỉ được nhìn nhận theo những gì chúng ta thấy được.
Những người sống ở bờ biển thì không nhìn thấy biển.
Nhưng vào một buổi tối nọ, cái khoảnh khắc mặt trăng buổi tối mọc ở đường chân trời lúc đột nhiên nhìn vào nó,
À ~ Phải đến lúc đó bạn mới đắm chìm trong những điều kì bí của vùng biển đẹp đẽ kia.
Thế giới chỉ được nhìn nhận qua những gì tôi cảm nhận được và chỉ tồn tại những gì được nhìn thấy.
Chúng ta đang bỏ qua quá nhiều thứ.
Chỉ bởi vì không thể cảm nhận và không thể nhìn thấy.
Bầu trời, vì sao, những cuộc hẹn mỗi tối, ngày qua ngày
Chúng ta cứ thế đi qua mặc dù nó đang được khai mở lấp lánh ở đằng kia.
Thay vào đó, chúng ta lại chỉ nhìn thấy những điều hết sức buồn bã và sống sót.
Chúng ta đang sống mà chỉ nhìn vào những điều không mấy tốt đẹp.
Và bởi vì không thể chịu được sự tổn thương trong tâm hồn, ta trở nên nản lòng và thậm chí phó mặc cho số phận.
Ta chỉ nhìn theo những ngày tối tăm không chút hy vọng.
Nhưng thế giới vốn dĩ không phải là điều khó khăn.
Vì ta nhìn nhận nó khó khăn nên nó trở nên thật vất vả.
Tuy vậy, thế giới dĩ nhiên cũng không phải là điều dễ dàng.
Nó sẽ trở nên khác đi tuỳ vào cách mà chúng ta nhìn nhận.
________________
Mời các bạn tham khảo ngay Khóa học cho người mới bắt đầu:
- Trụ sở chính: 384/19 Nam Kỳ Khởi Nghĩa, Phường 8, Quận 3. 028.3932 0868/ 3932 0869, 0931 145 823
- Cơ sở 1: 72 Trương Công Định, P.14, Quận Tân Bình , 028.3949 1403 / 0931145 823
- Cơ sở 2: Số 18 Nội khu Mỹ Toàn 2, khu phố Mỹ Toàn 2, H4-1, Phường Tân Phong, Quận 7, 028.6685 5980
- Cơ sở 3: 856/5 Quang Trung, F8, Gò Vấp (Ngay cổng sau Trường THPT Nguyễn Công Trứ, hẻm đối diện công ty Mercedes) 028.3895 9102
Hay quá
Bổ ích lắm ạ