삶의 지혜 – Trí tuệ

Người buồn cảnh có vui đâu bao giờ. Vạn sự từ tâm mà ra. Vậy nên sống thế nào là do mình. Giới thiệu thêm một cách nhìn.
Hãy cùng KANATA luyện dịch qua bài viết này nhé 🍀🍀🍀
늘 행복한 스승이 있었다. 그는 늘 웃으며 살았고 단 한순간도 불행한 기색이나 어두운 얼굴을 볼수가 없었다.
Có một vị sư phụ luôn hạnh phúc. Vị ấy luôn cười, chưa bao giờ thấy trên mặt có một chút gì bất hạnh, u tối.
어느덧 스승이 나이 들어 임종을 맞게 되었다. 그런데 죽음 앞에서도 스승은 여전히 웃고 있었다.
Đến một ngày, vị sư phụ lâm chung. Nhưng ngay cả trước cái chết đến gần, vị sư phụ ấy vẫn cười.
예전부터 그런 모습을 궁금히 여겨 오던 제자는 그제서야 스승에게 물었다.
Lũ đệ tử vốn đã thắc mắc từ lâu, lúc này mới dám hỏi sư phụ.
˝죽음을 앞두고도 웃고만 계시니 무엇이 그리 즐거우십니까? 스승님도 틀림없이 언짢거나 슬픈
감정이 있으셨을 텐데 어떻게 그런 모습을 한 번도 비치지 않으셨는지요?˝
Thầy ơi, cái chết đã cận kề mà thầy vẫn cười là có gì vui sao? Thầy chắc cũng phải có lúc buồn rầu, chán nản mà sao chưa bao giờ thấy Thầy thể hiện như vậy?”
그러자 스승이 조용히 말했다.
Vị sư phụ nhẹ nhàng nói.
˝나는 열일곱 살때 스승을 처음 만났다. 그때 나는 이미 인생의 불행과 고통을 알고 있어서 늘 우울해 있었지.
Khi ta 17 tuổi, ta gặp Thầy ta. Ta lúc đó gặp biết bao bất hạnh, đau khổ trên đời, lúc nào cũng sâu bi u uất.
그런데 나의 스승은 언제나 무슨일이든지 큰소리로 웃기만 했지. 스승의 그 모습이 이상하다고 여긴 나는 어느 날 스승에게 여쭈었다.
Trong khi Thầy ta, lúc nào, việc gì thì vẫn cười sảng khoái. Thấy lạ, một ngày ta hỏi Thầy ta.
´스승이시여 왜 항상 웃기만 하시는지요?´하고
말이지.
Rằng ” Thầy ơi, sao lúc nào Thầy cũng cười vậy?”
스승은 또 잠자코 웃기만 하다가 이렇게 말씀하시더구나.
Thầy ta lại cười một lúc rồi nói thế này.
˝전에는 나도 너처럼 불행에 짓눌려 살았다. 그런데 하루는 내 삶은 내가 선택하는 것이라는 생각이 들었다. 그날 이후 아침에 눈을 뜰때마다 나
자신에게 물었다. 자 오늘은 어떤 삶을 선택하겠느냐? 불행이냐? 행복이냐?”.
Trước đây, cũng như con, ta gặp nhiều bất hạnh. Rồi một ngày, ta vỡ ra rằng ta có quyền chọn một cuộc sống mà ta muốn. Sau ngày đó, mỗi sáng, khi thức giấc, ta đều tự hỏi bản thân rằng: Chà, hôm nay ta sẽ chọn một cuộc sống nào đây? Bất hạnh hay hạnh phúc nhỉ?”.
—hết—
0 0 bình chọn
Xếp hạng bài viết
Đăng ký
Thông báo của
guest
Nhập họ tên (bắt buộc)
Email của bạn (bắt buộc)

0 Bình luận
Phản hồi trong dòng
Xem tất cả bình luận
0
Click vào đây để bình luận hoặc gửi yêu cầu bạn nhé!x